[2009/12/11] Quick Japan - Oshima Yuko interview

Oshima Yuko
"Như thế là đủ, chừng nào AKB48 và chúng tôi còn tồn tại"



Oshima Yuko, khởi nghiệp như một diễn viên nhí, đã vượt qua kỳ thi tuyển thứ hai của AKB48, để bắt đầu một giấc mộng mới như thành viên của Team K. Được lăng-xê kể cả trong các thành viên senbatsu, như là cô gái trung tâm đại diện cho Team K, cô thêm vào AKB48 sự quyến rũ; và như là người tạo không khí, cô không ngừng gia tăng sự nhiệt tình trong AKB. Cô cũng hoạt động như là một nữ diễn viên. Mặt khóc, mặt cười của cô là tác nhân kích thích cho khá nhiều kịch bản gia. Khởi đầu 17 và giờ là 21, trong Team K mới, cô thuộc hàng trưởng bối, trong khi số lượng thành viên trẻ không ngừng tăng lên. Nhìn về tương lai mình, và tương lai của AKB, cô thấy điều gì? "AKB có rất nhiều huyền thoại". Nhưng ngay lúc này, chúng ta hãy nói về cô.



Đó là cơ hội cuối cùng


PV~ Trong số những thành viên của AKB, cô Oshima được xem là có thâm niên hoạt động trong ngành giải trí nhất.

Oshima~ Khi tôi 7 tuổi, đang học lớp 1, tôi đã là một diễn viên nhí. Khởi đầu, bằng cách nào đó, mẹ đã hướng tôi vào nghề. Mặc dù vừa đi học, vừa đóng phim, nhưng tôi đã rất vui. Từ đó, tôi bắt đầu nghĩ mình thật sự muốn trở thành diễn viên, có lẽ vì phim trường cho tôi cảm giác ấm cúng. Tôi đã nghĩ thật tuyệt khi được xem cảnh hậu trường với rất nhiều người và dụng cụ như vậy. Có lúc, tôi lại không muốn làm diễn viên, mà thay vào đó là phụ trách âm thanh, ánh sáng, hay thư ký trường quay.

PV~ Khi làm diễn viên nhí, tác phẩm nào để lại cho cô ấn tượng sâu sắc nhất?

Oshima~ Bộ phim truyền hình mà tôi vẫn còn hay nhắc đến khi trò chuyện với gia đình là "DxD" (đài NTV - 1997). Tôi đã đóng vai của Nakama Yukie lúc nhỏ. Trong phim có một cảnh mà tôi phải nhảy xuống hồ trên núi vùng Yamanashi ở nhiệt độ 14°C. Đó là lúc tôi đang học lớp 3. Tôi bảo "Xin mẹ đừng xem cảnh này", và gia đình tôi được yêu cầu rời đi *cười*. Sau này, tôi được nghe rằng cảnh đó đã được mua bảo hiểm. Giờ nghĩ lại thì không thể hiểu nổi, nhưng tôi đã thật sự yêu thích đóng phim. Tôi không hề có những kinh nghiệm khổ đau khi đó, nếu không thì có lẽ, tôi đã nghỉ rồi. Chà, mới đó mà đã 14 năm *cười*.

PV~ Khi nào thì sự nghiệp giải trí của cô bắt đầu chuyển hướng?

Oshima~ Khi tôi lên cấp 3, tôi nghĩ đã đến lúc rút lui. Vì số lượng vai diễn tôi nhận không tăng, còn trường học thì nằm ở Tochigi. Từ lúc nhỏ, tôi đã luôn có suy nghĩ rằng mình không bao giờ có đủ tiền để đi học ở Tokyo. Vào năm lớp 11, khi giáo viên nhắc nhở tôi phải cân nhắc chuyện tương lai. Tôi đã quyết định tìm một công việc khác. Tôi hay dùng ngôn ngữ cử chỉ từ tiểu học, nên tôi đã nghĩ mình sẽ trở thành thông dịch viên ngôn ngữ cử chỉ. Tôi bắt đầu tìm kiếm ở các trung tâm phúc lợi.

PV~ Trước khi vào AKB, cô đã tham gia một nhóm idol khác, phải không?

Oshima~ Đó là vào năm lớp 10. Nó nằm trong một chương trình TV. Trong thâm tâm, tôi nghĩ "Thật đáng để kỳ vọng vào nhóm này!" Nên sau khi chương trình chấm dứt, tôi đã rất thất vọng. Vì thế, tôi rút khỏi công ty lúc đó. Nhưng mà có một phần nào đó trong tôi vẫn còn muốn níu kéo, tôi đã đến kỳ thi tuyển của AKB, với suy nghĩ đây chính là cơ hội cuối cùng, và tôi đã được nhận. Đột ngột, tôi được thông báo sẽ có những bài huấn luyện ở Tokyo, bắt đầu ba ngày sau khi được nhận, kéo dài trong một tháng sau khi tan học. Tôi đã đi đến các buổi tập, rồi lại quay về Tochigi; liên tục như thế, đến chóng mặt. Tôi muốn được sống trong thế giới giải trí một lần nữa. Đó là giai đoạn từ lớp 11 lên 12.



Ngày nào đó, hãy trở nên 'thật' hơn!


PV~ Team K nặng tinh thần thể thao. Tôi được biết rằng có lúc áp lực ganh đua dâng khá cao. Thực tế chuyện gì đã xảy ra?

Oshima~ Tháng đầu quả thật là phi thường! Ai cũng hiểu áp lực mình phải đứng hàng đầu. Và những ai giỏi về vũ đạo thì có lợi thế hơn cả. Tóm lại, những ai dám làm mọi thứ có thể làm được là người chiến thắng. Trong lớp vũ đạo, chúng tôi được chia thành từng cặp, và tôi đã cố hết sức để được ghép chung với một người thật giỏi. Đó chính là Umeda Ayaka. Có thể nói tôi "ăn cắp kỹ năng" của cô ấy *cười*. Sau đó, dĩ nhiên, tôi được chọn vào unit hát "Skirt, Hiari".

PV~ Stage đầu Team K "Party ga hajimaru yo" (4 - 7/2006) là phiên bản dựng lại Stage đầu Team A (12/2005 - 3/2006) nên các ca khúc như nhau?

Oshima~ Những cô gái thể hiện "Skirt, Hirari" trong Team A được nhiều người biết đến. Vì vậy, khi Team K diễn lại bài hát đó, tôi đã nghĩ "Mình cũng muốn tham gia!" Nên khi được chọn làm một trong năm người, tôi nhớ là mình đã cực kỳ sung sướng đến nỗi gọi về gia đình. Tôi không nhớ rõ chi tiết *cười*. Như mọi người đều nói, lúc đầu chúng tôi hầu như không nói chuyện với nhau. Bởi vì, chúng tôi là địch thủ.

PV~ Từ khi nào cô trở nên thân thiện hơn?

Oshima~ Đó là khi chúng tôi bắt đầu trình diễn, và bị so sánh với Team A. Hôm khai mạc, khán giả có tới xem; nhưng dần dần, hàng ghế trở nên thưa thớt. "Thua rồi", "thật đáng xấu hổ"..., chúng tôi bắt đầu nói như thế sau khi tan diễn. Sự im lặng đã được cởi bỏ.

PV~ Vậy là từ stage thứ hai (7 - 11/2006) và thứ ba (12/2006 - 6/2007), mọi người trở nên gắn bó hơn.

Oshima~ Thay đổi lớn có lẽ xuất hiện trong lúc diễn stage thứ hai. Vì nó không phải phiên bản Team A làm lại, hơn thế, đó là những ca khúc đặt riêng cho Team K. Tình đoàn kết của chúng tôi dần phát triển. Đó là những ca khúc mới được viết cho chúng tôi, ngoài ra còn có những động tác vũ đạo mới; khiến chúng tôi vừa mừng vừa lo. Tuy nhiên, thật lòng mà nói, tôi không tin bất kỳ ai trong khoảng một năm rưỡi đầu tiên *cười*. Tôi không hề để lộ một sơ hở, vì không biết khi nào sẽ có người đâm sau lưng tôi.

PV~ Tại sao cô lại lo xa thế? *cười*

Oshima~ Tôi chưa từng tham gia hội phụ nữ hay chơi trong một nhóm toàn nữ như thế này, thế nên lúc đầu tôi nghĩ nó thật đáng sợ. Thật ra, trước chúng tôi đã có những nhóm nhạc, ví dụ như Morning Musume; tôi đã xem những phim tài liệu nói về những quy định nghiêm khắc của nhóm, cũng như sự khắc nghiệt trong thế giới của họ. Tôi không biết vì sao chuyện lại thành ra thế, nhưng khi chúng tôi nói chuyện, đã có lúc tôi thô lỗ nói "Tôi không tin tưởng bất kỳ ai." Một phân cảnh mở ra, mọi người trông như "Ủa? Chúng ta không phải... chiến hữu sao?" *cười* Giờ thì tôi tin họ rồi *cười*.

PV~ Thâm niên trong ngành giải trí có giúp cô phần nào trong các sự kiện của AKB, hay nó lại khiến cho mọi việc khó khăn hơn?

Oshima~ Lúc đầu, các nhân viên bảo "Sự nghiệp của em đã kéo dài quá lâu rồi, nên có lẽ em không thể tiến xa hơn được nữa. Vì Oshima không thể tiến lên, em nên quan sát thêm những thành viên khác. Thành thật cáo lỗi." Dù lúc đó đã có 11 năm trong nghề, tôi vẫn chưa nhìn rõ được bộ mặt thật của ngành công nghiệp giải trí. Tôi vẫn cứ tưởng nếu tôi nỗ lực tối đa, một điều gì đó sẽ xảy ra. Tới một thời điểm, tôi bắt đầu hiểu biết hơn, và thái độ của những người xung quanh tôi cũng dần thay đổi.

PV~ Tôi cứ nghĩ cô Oshima nhận được nhiều sự ủng hộ của các fan và staff như là trung tâm của Team K từ rất sớm.

Oshima~ Mặc dầu, họ nói tôi không thể tiến bộ thêm nữa, nhưng vì kinh nghiệm của tôi trong ngành giải trí, họ quyết định cho tôi giữ vị trí trung tâm. Trước giờ khai mạc, tôi được nhận một quyển sách từ tay cô Natsu (biên đạo múa Natsu Mayumi). Tất cả các thành viên khác đều nhận được một quyển sách như thế, bên trong chứa một thông điệp cá nhân dành riêng cho từng người. Của tôi là "Ngày nào đó, hãy trở nên 'thật' hơn!" Lúc đầu, tôi không thể hiểu nổi ý nghĩa của nó. Nhưng sau khi màn diễn bắt đầu, nghe staff nói chuyện với nhau, tôi phát hiện ra rằng tôi được giữ vị trí trung tâm vì tôi đã có kinh nghiệm. Tôi đoán là mình được "tạo", hay đúng hơn là được "đặt" vào. "Đừng 'đặt' ở đó! 'Đặt' ở đây này!" Lúc đó, tôi nhận ra được ý nghĩa của câu "trở nên 'thật' hơn". Từ đó, tôi bắt đầu nghĩ nhiều về việc khẳng định vai trò của Oshima Yuko như là thành viên không thể thiếu của Team K.



Một diễn viên trong vai một thần tượng


PV~ Trong mắt cô Oshima, ông Akimoto Yasushi là gì?

Oshima~ Thầy Akimoto là cha đẻ thế giới giải trí.

PV~ Ông ấy có đánh giá cô trong kỳ thi tuyển?

Oshima~ Trong kỳ thi tuyển, thầy thật đáng sợ. Khi đánh giá chúng tôi, thầy ghi gì đó lên một tờ giấy. Tôi không biết thầy đã ghi gì, nhưng trong phần thi hát, tôi có thể thấy thầy ghi "gì đó", trông tôi giống như "Á!" *cười*Thầy có thể nhìn xuyên mọi thứ, nên lúc đầu tôi nghĩ "Ông ta là nhà ngoại cảm. Chắc chắn ông ta có năng lực siêu nhiên!" Không biết từ lúc nào, thầy thấy mọi thứ, thầy biết mọi chuyện. Tôi bắt đầu cảm thấy sự tồn tại của thầy như một người cha.
  
PV~ Đánh giá của ông Akimoto rất là nghiêm khắc, phải không? Vào tháng 10 năm 2006, thời điểm của single thương mại đầu tiên "Aitakatta", câu hỏi ai được chọn, ai không được vào vị trí senbatsu lại xuất hiện?

Oshima~ Lúc đó, tôi không có chút hy vọng là mình được chọn. Nhưng, tôi quyết định rằng dù chuyện gì xảy ra, tôi cũng không để nó tác động đến tôi. Vào thời điểm đó, thành viên senbatsu sẽ được xướng danh trước mặt tất cả các thành viên. Khi tôi được chọn, tôi cực kỳ hạnh phúc, nhưng tôi giữ điều đó trong lòng đến khi rời phòng, vì còn có nhiều người khác ở đó mà không được chọn. Chỉ cần nghĩ không phải lúc nào mình cũng được như thế, tự nhiên tôi có cách hành xử như vậy. Ngoài ra, vai trò chính của tôi là trình diễn với Team K, nên việc tôi vào senbatsu giống như việc tôi được chọn vào một unit. Kể cả khi CD phát hành, vẫn còn có nhiều người không biết đến sự tồn tại của AKB. Là senbatsu của AKB, khi chúng tôi ra ngoài, mọi người thường nói những câu đại loại như "Thành viên AKB đó sao? 20 người đó à?" Khi đó, trong một thoáng, chúng tôi đã giận dữ trả lời "Không đúng! Còn nhiều người nữa!", "AKB không chỉ có mỗi senbatsu!"

PV~ Ở stage thứ ba, cô được thể hiện solo ca khúc "Nakinagara hohoende". Hiện nay, nó nổi tiếng như là một "ca khúc đẫm nước mắt". Nhưng, biểu hiện của cô ra sao khi nghe nó lần đầu tiên?

Oshima~ Thầy Akimoto bảo tôi "Giai điệu này, những ca từ này là tặng cho em". Nhưng khi tôi hát, tôi không thể hiểu được giá trị của nó. Tôi cảm thấy áp lực đè nặng, nên khi trình diễn, ngày nào tôi cũng khóc. Tôi chưa từng tự tin về giọng hát của mình. Có nhiều khán giả ngủ gục bất cứ khi nào tôi hát "Nakinagara hohoende". Sau khi hỏi ý kiến thầy Akimoto, ông bảo "Tôi sáng tác bài hát này cho một diễn viên đang đóng vai thần tượng". Nghe những lời này, tôi không còn thấy áp lực nữa. Trong lần diễn kế, tôi đã phát biểu trước toàn thể khán giả "Tôi sẽ biến "Nakinagara hohoende" trở thành ca khúc của riêng tôi, khiến cho không ai có thể ngủ gục khi nghe nó nữa". Làm thế, tôi trở nên nghiêm túc hơn. Từ từ, số người ngủ giảm dần , đến khi không còn ai ngủ nữa.

PV~ Cô thuộc típ người nói thẳng.

Oshima~ Thật không? *cười* Lúc đó, các thành viên khác đã ủng hộ tôi rất nhiều. Họ bảo tôi "Như thế là được rồi". Trước lúc diễn, khi đứng sau cánh gà, Masuda Yuka - người có giọng hát tuyệt vời - nắm chặt tay tôi và hát cho tôi nghe. Chỉ sau khi nghe Yuka hát, tôi mới bước ra sân khấu. Cảm giác hoàn toàn khác với trước đây *cười*. Thứ gì đó giống như duyên phận không thể chia lìa, giống như một gia đình.

PV~ Mặc dù, thật khó để thể hiện cá tính của mình trong một nhóm lớn như thế, nhưng cô đã sớm định hình nhân cách riêng?

Oshima~ Không đúng! Lúc đầu, tôi trông giống một nữ sinh ngoan hiền hơn; cho đến khi, thầy Akimoto bảo "Cho mọi người thấy "bộ mặt thật" của em đi". Nơi này không như trường học, trong giờ nghỉ mỗi ngày, tôi đều đùa bỡn về chuyện đó. Nhưng, tôi lại cảm thấy khó thể hiện phương diện đó của mình trước khán giả. "A~ không chỉ có mình mình thấy khó~". Thời điểm đó, Meetan (Ohori Megumi) đã tạo cho mình hình tượng "sexy". Nhờ vai trò "sexy", chị ấy kiếm được nhiều việc ngoài AKB. Tôi đã biết rằng có được điều đó là vì chị ấy có thể tạo được phong cách riêng; nên tôi cứ nghĩ, nghĩ mãi là tôi phải tìm cho mình một hình ảnh của riêng tôi. Cho đến lúc, đầu vỡ ra, "thôi không nghĩ nữa!" *cười*

PV~ Thế từ khi nào cô bắt đầu gọi mình là "nghệ sỹ đa năng" như trong câu khẩu hiệu?

Oshima~ Cả câu là "Nghệ sỹ đa năng ở đảo Hoa Cương" (*), vì tôi thấy nó hay hay. Trong lúc tìm kiếm hình tượng riêng cho bản thân, tôi đã thử bắt chước hành động người khác. Xem TV, nếu thấy một người mà tôi nghĩ "À, mình có thể bắt chước cái này", tôi sẽ bắt đầu tập theo, và dần dần vốn diễn của tôi tăng lên. Phát hiện rằng không gì mình không nhại được, tôi thấy "mình thật đa năng!" *cười*



Giữ lấy nỗi buồn


PV~ Lý do cô quay lại với nghề diễn viên?

Oshima~ Khi vào AKB, tôi rất siêng luyện thanh và vũ đạo; và vì trước giờ tôi chưa từng làm MC hay nói chuyện trước nhiều người như thế, nên tôi cũng tập luyện việc đó rất nhiều. Khi chúng tôi quay PV "Keibetsu shiteita aijou" (4/2007), tôi đóng vai một cô gái, người đã bật khóc khi ngừng lại ngay trước lúc gieo mình khỏi tầng thượng. Khi tôi đóng vai đó, tôi đã nghĩ "Mình muốn làm diễn viên!" "Một diễn viên thật sự!"

PV~ Cảm xúc của cô lúc đó? Hạnh phúc? Tốt?

Oshima~ Tôi thấy thật tốt. Đạo diễn PV đó là Takahashi (Eiki). Lúc đầu, tôi không thể khóc. Tôi đã lo lắng không biết phải làm sao. Đạo diễn Takahashi gọi tôi lại, và thì thầm "Hãy nhớ về chuyện gì đó thật buồn".

PV~ Cô đã nhớ lại chuyện gì? Hoàn cảnh khắc nghiệt ở AKB?

Oshima~ Nó không hề liên quan đến AKB. Tôi đã nghĩ về chuyện buồn riêng và những giây phút khó khăn. Tôi đã diễn trong khi nghĩ về thời khắc đắng cay từng khiến tôi muốn tự vẫn. Tôi nghĩ rằng sở dĩ tôi có thể diễn được như thế là nhờ đạo diễn Takahashi. Mặc dù mang nội dung bắt nạt và tự tử, tôi rất thích PV đó.

PV~ Thật là đau khổ khi phải nhớ về những chuyện buồn?

Oshima~ Dù đau đớn, nhưng tôi nghĩ mình luôn muốn giữ chúng. Kể cả đi ngược lại lý trí, tôi vẫn muốn giữ chúng. Hơn thế, tôi nghĩ rằng có khổ đau thì mới biết thế nào là hạnh phúc.

PV~ Chà, cô có rất nhiều ký ức buồn.

Oshima~ Vâng. Như là, tôi đã rất sốc khi cha mẹ ly dị. Năm tôi học lớp 6, họ chia tay ngay khi chúng tôi dọn về Tochigi. Vì tôi không có bất kỳ người bạn nào xung quanh, tôi không biết tâm sự với ai. Tôi sống với cha, trong khi không ngừng nghĩ "Mẹ đã bỏ rơi chúng ta", tôi thật sự căm ghét cái phần trong tôi đang nghĩ về điều đó. Vấn đề thực tế là thật khó để nói cho cha bạn biết những chuyện như lần kinh nguyệt đầu tiên. Vì không thể nói ra, tôi đã không biết phải làm sao.

PV~ Cô đã tự mình vượt qua.

Oshima~ Không, tôi đã buộc phải kể cho cha nghe. Lý do là tôi không còn bất kỳ lựa chọn nào khác, ngoài việc kể cho ông ấy; có lẽ nhờ vậy mà tình cảm cha con trở nên tốt hơn. Cha tôi lúc đó "Aaaaa!" *cười* "Làm gì bây giờ? Làm gì bây giờ? "Bà ơi! Bà ơi!" *cười* Sau chuyện đó, tôi đã có thể kể cho ông nghe mọi thứ. Cha là cổ động viên số một của tôi.

PV~ Xem trên blog thì dường như là cô cũng đã xây dựng lại mối quan hệ nồng ấm với mẹ.

Oshima~ Tôi đã gặp lại mẹ khi lên cấp ba. Sau khi tốt nghiệp và chuyển ra ở riêng, tôi có nhiều cơ hội gặp bà hơn. Dần dần, tôi lại có thể kính trọng bà.

PV~ Mặc dù, cô Oshima có "vẻ ngoài" khỏe mạnh, ngây thơ trong sáng, vui nhộn, nhưng các vai diễn của cô trong PV và phim ảnh luôn tạo cho người xem một cảm giác đau thương. Điều này chắc có liên quan đến việc cô giữ và trân trọng nhiều cảm xúc khác nhau trong lòng, kể cả nỗi buồn.

Oshima~ Có lẽ là thế. Tôi nghĩ, bằng việc giữ lại những cảm xúc đó, chúng sẽ hữu dụng trong diễn xuất của tôi. Đó là lý do, từ giờ nếu có chuyện gì buồn, tôi sẽ giữ lấy nó.



Tồn tại và phát triển


PV~ Tôi muốn hỏi về tình hình AKB sau khi phát hành "Oogoe Diamond" (10/2008). Cũng như đối với cô Oshima nói riêng, ca khúc này có tác động như thế nào?


Oshima~ Tác động của nó là rất to lớn. Ở "Oogoe Diamond", đột nhiên một Matsui Jurina (SKE48) xuất hiện và trở thành trung tâm của dàn senbatsu. Thật lòng mà nói, tôi đã nghĩ "Con bé đó là ai?" Cảm giác giống như khi Goto Maki vừa gia nhập Morning Musume đã trở thành một ngôi sao mới. Tôi, một trong những thành viên trung tâm, đã nghĩ rằng "Điều này thật là tồi tệ." Cùng lúc đó, Akimoto Sayaka, người cùng tuổi và cùng Team K với tôi, bị đẩy khỏi hàng đầu. Hai đứa chúng tôi đều nghĩ "Cuối cùng thì chuyện đó cũng xảy ra! Sự chuyển giao thế hệ!" *cười* Chúng tôi đã có những quyết định cực đoan và nhảy điên cuồng. Đó là thời điểm trong lòng chúng tôi lại tràn ngập những cảm xúc mãnh liệt.


PV~ Tiện thể, xin được hỏi cảm giác của cô ra sao khi Team B thành lập (4/2007)?


Oshima~ Team B được thành lập một năm sau Team K, vì thế, tôi không thể gạt bỏ ý nghĩ chúng chỉ là đàn em của chúng tôi mà thôi. Ba đội cùng nhau hợp thành AKB, cho nên dần dà tôi phải bỏ đi suy nghĩ ấy, nhưng thật khó để làm được điều đó.


PV~ Uhm, các thành viên đã bị xáo trộn và được đưa vào một hệ thống team mới. Cô có cho rằng đây là cách kích thích tốt?


Oshima~ Tôi nghĩ cách đó thật tuyệt, cho AKB và cho cả bản thân tôi. Vẫn còn rất nhiều điều cần phải học từ Team K mới, cũng như Team A, Team B mới, và Team Kenkyuusei, cho nên tôi rất mong được thấy mình sẽ thay đổi như thế nào từ thời điểm này. "Tôi không chịu thua bất kỳ ai", vì vậy tôi đang tìm những đối thủ tương xứng.


PV~ Thật là một năm đầy biến động cho AKB, và cũng cả cho cô Oshima nữa, đúng không? Vì cô đã có một ca phẫu thuật vòm họng vào mùa xuân?


Oshima~ À đó là khoảng một năm rưỡi sau khi tôi vào AKB? Tôi bị cảm, nhưng lịch diễn lại quá dày. Dần dần, giọng tôi trở nên khản đặc. "Được rồi, đã đến lúc phải phẫu thuật!" Sau khi gây mê toàn thân, hai cục bướu mọc trên thanh quản đã được tách ra. Có vài người nói rằng họ thích cái giọng khàn đặc trưng của tôi, và tôi đã lo lắng trong vô vọng nhìn những fan như họ rời bỏ tôi vì tôi không còn giọng nói như trước. Nhưng tôi nghĩ tôi thật may mắn khi quyết định phẫu thuật. Bây giờ, giọng tôi có thể lên cao, thật cao! "Ho~" tôi có thể ngân lâu và cao hơn. "Uwa~ trước đây tôi không thể làm được như thế". Biên độ được mở rộng hơn. Giờ tôi có thể hát được cả opera *cười*.


PV~ Chắc chắn rồi! Thế cô nghĩ sao về kỳ sousenkyo (tổng tuyển cử dựa trên số phiếu của fan) mùa hè này?


Oshima~ Sousenkyo diễn ra thật khốc liệt. Cảm giác lúc này của tôi là không nên quan trọng hóa vấn đề. Như thế là đủ rồi. Có thể nói, dù chuyện gì xảy ra, tất cả chúng tôi sẽ vẫn tồn tại. Kể cả nếu bị rớt xuống hạng chót, tôi vẫn sống, vẫn đang thở. Và như thế là đủ, đủ để tồn tại!


PV~ Sau thành công tại Bundokan Concert (8/2009), con đường dẫn tới ước mơ của AKB48, được trình diễn tại Tokyo Dome, đã trở nên rõ ràng. Với đà này, phải chăng chuyện đó sẽ nhanh chóng xảy ra?


Oshima~ Tôi nghĩ sẽ khó đấy. *cười* Nơi đó có 55,000 chỗ ngồi? Với thực lực hiện nay, chúng tôi không đủ sức lấp đầy chúng. Chúng tôi vẫn sinh hoạt bình thường như đáp tàu điện ngầm, hay tản bộ dạo phố, vẫn còn rất nhiều việc phải làm. Hiện tại, thay vì nghĩ chúng tôi nổi tiếng hay không, theo tôi, điều quan trọng hơn đối với chúng tôi là làm thế nào để tồn tại và phát triển. Tôi nghĩ rằng đó cũng là điều quan trọng nhất đối với bản thân AKB để tiếp tục duy trì như là một nhóm nhạc, vì tôi hoàn toàn mong muốn nó tồn tại.


PV~ Cô có thể giả sử chuyện gì sẽ làm AKB biến mất?


Oshima~ Tôi nghĩ rằng chuyện đó hoàn toàn tùy thuộc vào lớp trẻ. Có lẽ là phụ thuộc vào lớp thực tập sinh và những đứa trẻ đang muốn tham gia. Hiện nay, những đứa trẻ, mà sau đó sẽ là thực tập sinh, đến và thi tuyển vì chúng muốn trở thành một phần của AKB. Có thể vài đứa đặt mục tiêu chỉ là gia nhập AKB bằng được, nhưng tôi mong là chúng sẽ không an nhàn sau khi đạt được điều đó, mà cống hiến tất cả sức lực cho AKB, khẳng định cá tính của bản thân. Để sau này, khi tốt nghiệp rời đi, chúng có thể vươn đến những ước mơ lớn lao hơn. Bản thân tôi cũng có suy nghĩ đó. Sau tất cả, đây là nơi giúp mọi người đạt được ước mơ. Vì thế, tôi kiên quyết cho là những đứa trẻ này nên đặt ra một ước mơ rõ ràng trong đầu chúng. Dù chúng siêng năng, tôi muốn chúng phải tăng tốc hơn nữa, không ngại cạnh tranh với đàn chị, không ngừng khát khao hơn.


PV~ Chà, vì tương lai thế hệ đàn em, cô Oshima không thể tốt nghiệp được nhỉ?


Oshima~ Tôi không hề có ý định rời đi. Thầy Akimoto đã bảo tôi vẫn còn có thể ở lại thêm 5 hay 6 năm nữa. *cười* Kể cả nếu như tôi không thể tham gia trình diễn, hay đã rút lui, tôi vẫn muốn tất cả chúng tôi vẫn như một gia đình. Đó là lý do, đối với riêng tôi, trong khi hưởng thụ đời AKB, lại vừa vui mừng lẫn lo lắng trước những quyết định trông có vẻ kỳ quái của thầy Akimoto. *cười* Điều duy nhất tôi có thể làm là nỗ lực tối đa. 



*Credit to wazawai6318@STAGE48 for his/her Japanese text-script and English translation.

Post a Comment

0 Comments